Trong kỷ nguyên hội nhập sâu rộng và cạnh tranh gay gắt, việc gắn nông sản với địa danh không còn là câu chuyện địa phương mà đã trở thành chiến lược phát triển bền vững cho nông nghiệp quốc gia. Từ vải thiều Lục Ngạn, cam Cao Phong đến nước mắm Phú Quốc… những cái tên địa lý không chỉ đại diện cho chất lượng mà còn là lời cam kết về uy tín, văn hóa và giá trị bản địa. Đây chính là con đường khẳng định thương hiệu, nâng tầm nông sản Việt trên bản đồ thế giới.
Gắn nông sản với địa danh là cách định danh thương hiệu bằng dấu ấn bản địa, nơi sản phẩm sinh ra và mang trong mình nét riêng biệt không thể sao chép. Địa danh trở thành “chứng chỉ vàng” cho nguồn gốc xuất xứ, giúp người tiêu dùng dễ nhận diện, tạo dựng lòng tin.

Gắn nông sản với địa danh giúp nâng tầm giá trị sản phẩm và tạo thương hiệu mạnh. Ảnh minh họa
Đơn cử như vải thiều Lục Ngạn được xuất khẩu chính ngạch sang Nhật Bản, EU… hay cà phê Buôn Ma Thuột đã bước đầu xây dựng được hình ảnh tại thị trường Hàn Quốc, Trung Đông…
Bản chất của “gắn nông sản với địa danh” là tạo lập mối liên kết chặt chẽ giữa con người, đất đai, điều kiện tự nhiên và kỹ thuật canh tác truyền thống. Đó là dấu vân tay không thể sao chép, là yếu tố tạo nên lợi thế cạnh tranh mà sản phẩm cùng loại ở nơi khác không thể có được.
Tuy nhiên, nhiều chuyên gia nhận định, Việt Nam mới chỉ ở giai đoạn đầu của quá trình định vị thương hiệu nông sản theo địa danh. Trong hàng triệu ha đất sản xuất nông nghiệp, nhiều nơi vẫn chưa có sản phẩm gắn với chỉ dẫn địa lý rõ ràng. Không ít địa phương sở hữu đặc sản quý hiếm nhưng chưa đủ điều kiện bảo hộ, chưa có chiến lược truyền thông bài bản hoặc không kiểm soát được chất lượng đầu ra.
Để gắn nông sản với địa danh trở thành con đường xây dựng thương hiệu mạnh, cần sự vào cuộc đồng bộ của Nhà nước, doanh nghiệp và người nông dân.
Về phía doanh nghiệp, cần coi chỉ dẫn địa lý là tài sản để đầu tư dài hạn. Việc liên kết với nông dân theo mô hình hợp tác xã, tổ hợp tác là xu hướng cần thúc đẩy. Đồng thời, tăng cường ứng dụng công nghệ số trong truy xuất nguồn gốc, quảng bá sản phẩm qua thương mại điện tử nhằm mở rộng thị trường trong nước và quốc tế.
Người nông dân cũng cần chuyển từ tư duy trồng nhiều bán rẻ sang trồng đúng bán giá trị, nâng cao nhận thức về vai trò của thương hiệu địa phương và tham gia vào chuỗi giá trị theo hướng minh bạch, bền vững.
Gắn nông sản với địa danh không chỉ là một cách đặt tên, mà là cách tạo ra giá trị vượt trội cho sản phẩm nông nghiệp. Khi một địa danh đi kèm một sản phẩm và được người tiêu dùng nhớ đến, đó là lúc thương hiệu mạnh được hình thành.
Con đường xây dựng thương hiệu nông sản Việt Nam bền vững bắt đầu từ chính quê hương. Từng quả vải, từng hạt muối, từng chén nước mắm khi được đóng dấu địa danh sẽ mang theo bản sắc và uy tín của vùng đất, đưa nông sản Việt tiến xa trên thị trường toàn cầu.